Thứ Sáu, 30 tháng 5, 2014

CHÚT TÌNH ĐẦU

Phải chi mình chẳng gặp nhau
Phải chi mình chẳng đổi trao nụ cười
Để cho lòng dạ rối bời
Em về hỏi mẹ, anh về hỏi cha
Nhưng mà ai dám nói ra
Thời gian cứ thế trôi qua mất rồi
ĐỖ VĂN QUÍ
Trích tập thơ CƠN MƯA CHIỀU do Nhà xuất bản Văn Nghệ XB năm 2009



CON BƯỚM VÀNG

Có con bướm nhỏ màu vàng
Bay qua khe lá đến hàng rào thưa
Ô kìa, con bướm đẹp chưa?
Sắc đôi cánh mỏng như chưa vừa lòng
Bướm vui với khoảng trời không
Bướm say hương nhụy hoa hồng, hoa lan
Hình như bướm cũng mơ màng
Hay là bướm nghĩ đến ngàn đóa hoa
Ừ, thì mặc kệ người ta
Cớ chi cô bé hỏi ra hỏi vào?
ĐỖ VĂN QUÍ
Trích tập thơ CƠN MƯA CHIỀU do Nhà xuất bản Văn Nghệ XB năm 2009



TUỔI EM 16

Có cô gái nhỏ rất xinh
Mắt tròn đen láy hay nhìn mây trôi
Nhìn trăng, sao rụng trên trời
Nhìn hoa, hoa thẹn-nhìn người, người mê
Mười lăm em xỏa tócthề
Bước qua mười sáu em kề bến mơ
Để tôi ngọng nghịu làm thơ
Ru tròn giấc ngủ tuổi thơ thiên thần
Xin cho tôi được một lần
Gọi tên em đó- chỉ ngần ất thôi
Đời vui khi thấy em cười
Vầng trăng mười sáu rạng ngời mai sau
Đường quen nghe gió thì thào
Thổi tà áo trắngbay vào mắt ai?
ĐỖ VĂN QUÍ
Trích tập thơ CƠN MƯA CHIỀU do Nhà xuất bản Văn Nghệ XB năm 2009


THU VỀ NHỚ BẠN

Mùa thu ai hát trên nương
Lúa reo dưới ruộng bên đường em qua
Em đi gánh lúa về nhà
Bỏ quên áo trắng tề gia theo chồng
Người đi trả nợ núi sông
Mái tranh, vách lá mặn nồng ai hay?
Ngày xưa anh cũng đẹp trai
Bây giờ gọi “chị” cả hai cho vần
Một thời áo trắng bâng khuâng
Mưa rơi nặng hột dưới chân đợi chờ
Có người chỉ thích làm thơ
Thu về chợt thấy ngẫn ngơ trong lòng
ĐỖ VĂN QUÍ
Trích tập thơ CƠN MƯA CHIỀU do Nhà xuất bản Văn Nghệ XB năm 2009


LỜI THÌ THẦM

Lời thì thầm của gió
Gọi mây bay về đây
Mây thì thầm rất nhỏ
Mưa rơi trên lối này

Cỏ và cây hớn hở
Hoa mỉm cười trong sương
Lơi thì thầm bỡ ngỡ
Lần đầu ai nói thương!

Đôi bàn tay thì thầm
Mẹ già thêm một tuổi
Tóc cha bạc hoa râm
Vẫn đi, về hai buổi !

Tôi và em thì thầm
Nói gì ngắn gọn thôi
Trăng và sao xa lắm
Thời gian đâu ngừng trôi!
ĐỖ VĂN QUÍ
Trích tập thơ CƠN MƯA CHIỀU do Nhà xuất bản Văn Nghệ XB năm 2009



NHỚ

Mộng đời như giấc chiêm bao
Qua rồi vẫn thấy ngọt ngào trong tim
Nhặt từng kỷ niệm chưa quên
Nâng niu ghép lại thành tên một người

ĐỖ VĂN QUÍ
Trích tập thơ CƠN MƯA CHIỀU do Nhà xuất bản Văn Nghệ XB năm 2009


CHIM BAY LẠC

Có loài chim trắng mùa hè
Bất ngờ bay lạc đến thềm nhà tôi
Ngẫn ngơ rồi nói đôi lời
Cơn mưa đã tạnh chim thời bay đi
Vàng rơi chiếc lá ngu si
Mùa thu chưa đến mà đi thở dài
ĐỖ VĂN QUÍ
Trích tập thơ CƠN MƯA CHIỀU do Nhà xuất bản Văn Nghệ XB năm 2009



KHÔNG ĐỀ

Lớp học vẫn còn đây
Chiều mưa buồn trên tay
Ngày xưa ai đón đợi
Bây giờ như khói bay!

Tôi về đây đứng lặng
Bên trường lớp thân quen
Nhớ ngày xưa tan học
Chưa nói đã rung lên!

Nhịp guốc nào đi qua
Học trò em ấy mà
Hành lang buồn soi bóng
Nhịp guốc rồi chia xa!

Tình cờ tôi đối diện
Ngày tháng cũ chưa quên
Học trò em có hỏi
Đừng nói gì, không nên!
ĐỖ VĂN QUÍ
Trích tập thơ CƠN MƯA CHIỀU do Nhà xuất bản Văn Nghệ XB năm 2009



EM ĐẾM GIÙM TÔI

Em đếm giùm tôi sợi nắng hồng
Kết thành vương miện sáng đàng đông
Chút duyên kỳ ngộ trăm năm đó
Quà tặng riêng em lúc lấy chồng

Em đếm giùm tôi cánh bướm vàng
Chở ngàn hoa thắm lúc xuân sang
Kết cho đủ cổ xe hoa nhé
Còn lại bao nhiêu rắc xuống đàng

Em đếm giùm tôi những nụ hôn
Để không sợ thiếu, kẻo em hờn
Nụ hôn có thật trên đôi má
Những kẻ yêu nhau ở thế gian

Em đếm giùm tôi, đếm giùm tôi
Những gì còn lại ở trên đời
Và em cảm thấy chưa đầy đủ
Tôi sẽ chiều em-em của tôi!
ĐỖ VĂN QUÍ
Trích tập thơ CƠN MƯA CHIỀU do Nhà xuất bản Văn Nghệ XB năm 2009


EM KHÔNG ĐẾN

Em không đến nhưng hoa hồng vẫn nở
Đợi chờ em trao gởi bút đầu tiên
Gió vẫn ru, hoa vẫn nở bên thềm
Em không đến-giận hờn hay chẳng nhớ!
Tôi tìm em qua ánh sao bỡ ngỡ
Tóc buông dài xao động giấc mơ hoa
Một nụ hôn làm cháy bóng chiều tà
Nghe thổn thức một loài hoa trắng nhỏ
Em không đến nghĩa là em chẳng rõ
Trái tim mình đã lỗi nhịp hay chưa?
Đã bao lần trong sớm nắng chiều mưa
Em có thấy giọt mưa rơi trên lá
Em có thấy hoa cười trong nắng hạ
Hai đứa cùng chung bước lối đi về
Ngõ nhà em đâu phải chốn sơn khê?
Sao khó quá, tôi muốn vào chẳng được!
Em không đến nghĩa là em từ khước
Một tình yêu đã hóa đá trong tôi?
Một tình yêu chỉ có nghĩa đơn côi
Em không đến vũ trụ buồn biết mấy
Em không đến để cho tôi được thấy
Một tình yêu vô vọng, có gì đâu?!
ĐỖ VĂN QUÍ
Trích tập thơ CƠN MƯA CHIỀU do Nhà xuất bản Văn Nghệ XB năm 2009



ƯỚC MƠ

Gió đùa làm rối tóc ai
Nắng chiều nghiêng bóng trải dài lối đi
Ước gì… mà ước làm chi
Người ta áo trắng mình thi “rớt liền”!
Nỗi buồn giấu kín trong tim
Kể từ khi gặp nàng tiên trong đời

28-02-1994
ĐỖ VĂN QUÍ
Trích tập thơ CƠN MƯA CHIỀU do Nhà xuất bản Văn Nghệ XB năm 2009


CÁNH DIỀU CỦA TÔI

Những cánh diều tuổi thơ
Bay trong khoảng trời mơ
Những cánh diều màu trắng
Chiều lên gió đợi chờ…

Ngày xưa, ngày xưa ấy
Có cậu bé ham chơi
Cũng làm diều đem thả
Diều chẳng bay lên trời

Cậu bé buồn cặm cụi
Sửa tới rồi sửa lui
Gỡ ra rồi dán lại
Cuối cùng rồi cũng vui!

Nhìn cánh diều bay bổng
Đó, cánh diều của tôi
Không ngờ dây quá mỏng
Đứt dây diều bay rồi!

(Bài thơ được đăng trên ÁO TRẮNG số 21)
ĐỖ VĂN QUÍ
Trích tập thơ CƠN MƯA CHIỀU do Nhà xuất bản Văn Nghệ XB năm 2009



Thứ Năm, 29 tháng 5, 2014

CÒN ĐÓ MÙA XUÂN

Tôi đã sống qua những ngày giông bão
Một chiều xuân thất thỉu bước đường mây
Anh tà dương còn đọng lại trên tay
Trong khoảnh khắc bỗng biến thành hư ảo
Tôi gặp em không ru bằng tiếng sáo
Không gian buồn chiều tím của Trương Chi
Cổng trường em vừa mới mọc cây si
Và như thế tim tôi treo ở đó
Em có biết hay em chẳng thèm ngó:
À mà không, em khẽ chớp hàng mi!
Và hình như em ngượng bước chân đi
Để từ đó trong tôi xuân có thật
Để từ đó tình yêu thành sức bật
Mang vào đời hương mật của mùa xuân
ĐỖ VĂN QUÍ
Trích tập thơ CƠN MƯA CHIỀU do Nhà xuất bản Văn Nghệ XB năm 2009



KẺ CẮP

Bỗng dưng tôi trở thành kẻ cắp
Vào nhà em hái trôm hoa hồng
Tôi vụng về để em bắt gặp
Xin lỗi hoài mà cũng chẳng xong

Tui “lịch sự” bảo đem gắn lại
Tôi gãi đầu… khó lắm bé ơi!
Xin tha thứ một lần trót dại
Sẽ nhớ ơn công đức biển trời

Em quắt mắt: Thôi đừng lộn xộn
Lỗi phải gì với kẻ cắp hoa?
Không gắn được thì thôi đứng đó
Phạt một ngày nếu cải...tôi la…

Tôi chấp nhận chôn chân xuống đất
Một ngày hay một tháng cũng vừa
Chỉ xin được có em đứng gác
Mắng chửi rồi cho bữa cơm trưa

Và như thế là em độ lượng
Kẻ cắp thành kẻ thắng một “chiêu”
Hoa trước ngõ nhà em vẫn nở
Chẳng cầu xin, cũng có rất nhiều

(Bài thơ được đăng trên Mực Tím số 57)
ĐỖ VĂN QUÍ
Trích tập thơ CƠN MƯA CHIỀU do Nhà xuất bản Văn Nghệ XB năm 2009


HƯƠNG BAY NGẬM NGÙI

Đã không duyên nợ với nhau
Mà sao vẫn thấy khổ đau một đời
Em về trên phố mưa rơi
Gió se se lạnh, lá rơi, hoa tàn
Thì thôi một chuyến sang ngang
Đưa em về bến muộn màng với ai
Đã không duyên nợ đắng cay
Cũng đành một chút hương bay ngậm ngùi
Tìm trong kỷ niệm buồn vui
Chiều qua phố cũ ngược xuôi một mình

ĐỖ VĂN QUÍ
Trích tập thơ CƠN MƯA CHIỀU do Nhà xuất bản Văn Nghệ XB năm 2009

ÁO TRẮNG VÀ MÂY

Tôi vẫn nhớ tà áo bay trong gió
Thửo mộng mơ tôi cứ ngỡ thiên thần
Ao trắng bay cho tôi chút bâng khuâng
Đàn bướm trắng hay cả ngàn tiên nữ?
Chút kỷ niệm chưa phải là quá khứ
Bởi ngày ngày tôi vẫn thấy mây bay
Mây cợt đùa nên mây đông trên vai
Mây theo bước chân em đi khắp phố
Duyên áo trắng phải chăng duyên kỳ ngộ?
Sáng chợt buồn khi ngắm áng mây trôi
Ao trắng còn đây mà người ở xa xôi
Mây đong đầy sao tôi lạnh bờ môi
Kỷ niệm nhỏ ngày đầu yêu áo trắng
Kỷ niệm đó tưởng chừng như vắng lặng
Chợt hiện về trong một sớm tinh mơ
Đi ngang trường thấy áo trắng tuổi thơ
Lòng trẻ lại như ngày xưa mình đã…
ĐỖ VĂN QUÍ
Trích tập thơ CƠN MƯA CHIỀU của nhà thơ ĐỖ VĂN QUÍ do Nhà xuất bản
Văn Nghệ XB năm 2009



YÊU NGƯỜI CHƯA QUEN

Tôi đâu biết có lần em qua ngõ
Đường chiều mưa gió nhẹ áo lay bay
Tôi đâu biết có lần em qua đó
Để bây giờ tôi đứng đợi nơi đây

Thật vô lý- đường em, em cứ bước
Mắc mớ gì tôi cứ phải ngóng trông?
Tôi vui mừng khi thấy em phía trước
Và ngẫn ngơ khi em khuất qua đường

Tên chưa biết mà tình như muốn nói
Tôi vụng về nên em mãi dửng dưng
Gặp lại em đôi lần tôi muốn hỏi
Em qua rồi tôi bỗng thấy bâng khuâng
ĐỖ VĂN QUÍ
Trích tập thơ CƠN MƯA CHIỀU của nhà thơ ĐỖ VĂN QUÍ do Nhà xuất bản
Văn Nghệ XB năm 2009


GẶP EM

Tôi gặp em như mây trời kết hợp
Chuyện tình yêu màu trắng ở trên cao
Chuyện tình yêu mùa gió nỗi xôn xao
Và chỉ gặp một lần thôi cũng đủ
Tôi gặp em để ru hoài giấc ngủ
Mộng bình thường không gợn sóng ưu tư
Thật nhẹ nhàng như đang viết lá thư
Gởi ai đó trong chiều hôm nhạt nắng
Tôi gặp em không chỉ là im lặng
Nói rất nhiều bằng cả khoảng trời mơ
Tôi gặp em nên hay nghĩ vẫn vơ
Và hay viết câu thơ buồn rất nhẹ

ĐỖ VĂN QUÍ
Trích tập thơ CƠN MƯA CHIỀU của nhà thơ ĐỖ VĂN QUÍ do Nhà xuất bản
Văn Nghệ XB năm 2009