Thứ Ba, 27 tháng 5, 2014

VÙNG KỶ NIỆM

Tôi sợ lắm những vùng trời kỷ niệm
Đem tôi về nhốt lại giữa cô đơn
Với suy tư nhiều chua sót tủi hờn
Lưới đau khổ dệt bằng tơ tiếc nhớ
Kỷ niệm đó kết thành bằng đổ vỡ
Và tạo nên bằng thực thể hôm nay
Dĩ vãng buồn nên tuổi trẻ xa bay
Hồn hoang vắng cho sầu đau trổi dậy
Thời gian chết tâm tư còn giữ lấy
Kỷ niệm nào làm chứng tích không phai
Kỷ niệm nào làm vốn ở tương lai
Khi cuộc sống hôm nay còn vô lý?
Vòng thời gian chưa quay về điểm nghĩ
Nên xác thân còn khoắc khoải ưu tư
Om cô đơn cho kỷ niệm giã từ
Đừng lưu luyến cũng  xin đừng thương tiếc!

ĐỖ VĂN QUÍ
Trích tập thơ CƠN MƯA CHIỀU của nhà thơ ĐỖ VĂN QUÍ do Nhà xuất bản Văn Nghệ XB năm 2009

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét