Thứ Năm, 29 tháng 5, 2014

ÁO TRẮNG VÀ MÂY

Tôi vẫn nhớ tà áo bay trong gió
Thửo mộng mơ tôi cứ ngỡ thiên thần
Ao trắng bay cho tôi chút bâng khuâng
Đàn bướm trắng hay cả ngàn tiên nữ?
Chút kỷ niệm chưa phải là quá khứ
Bởi ngày ngày tôi vẫn thấy mây bay
Mây cợt đùa nên mây đông trên vai
Mây theo bước chân em đi khắp phố
Duyên áo trắng phải chăng duyên kỳ ngộ?
Sáng chợt buồn khi ngắm áng mây trôi
Ao trắng còn đây mà người ở xa xôi
Mây đong đầy sao tôi lạnh bờ môi
Kỷ niệm nhỏ ngày đầu yêu áo trắng
Kỷ niệm đó tưởng chừng như vắng lặng
Chợt hiện về trong một sớm tinh mơ
Đi ngang trường thấy áo trắng tuổi thơ
Lòng trẻ lại như ngày xưa mình đã…
ĐỖ VĂN QUÍ
Trích tập thơ CƠN MƯA CHIỀU của nhà thơ ĐỖ VĂN QUÍ do Nhà xuất bản
Văn Nghệ XB năm 2009



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét