Điếu thuốc cay
Ly cà phê đắng
Đi vào đời với đôi bàn tay trắng
Đường phố vắng mưa rơi
Hồn tuổi trẻ hoang sơ
Nghe con buồn trỗi dậy
Tìm người quen không thấy
Lối nhỏ vào nhà em
Cửa sổ đã buông rèm
Em tắt đèn đi ngủ
Một ngày buồn ủ rủ
Soi bóng mình trong gương
Cuộc đời như vỡ tuồng
Kéo màn sân khấu vắng
ĐỖ VĂN QUÍ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét