-Lại làm thơ? Em hỏi anh và mĩm cười thông cảm Anh gật đầu thú nhận “ nợ” mà em! Nợ thơ văn suốt đời phải trả Như con tằm sống để nhả tơ Và anh lại làm thơ Để ca ngợi tình yêu trong sáng Tình yêu quê hương Tình yêu đồng loại Bằng hy sinh, bằng đóng góp dựng xây Tất cả là để có ngày hôm nay Với đất nước đổi thay sau những năm dài trăn trở Rồi em sẽ không còn bỡ ngỡ Bởi mẹ Việt Nam là muôn thửo Vẫn đợi chờ con qua câu hát ngọt ngào
Thứ Sáu, 30 tháng 5, 2014
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét