Thứ Năm, 29 tháng 5, 2014

CÒN ĐÓ MÙA XUÂN

Tôi đã sống qua những ngày giông bão
Một chiều xuân thất thỉu bước đường mây
Anh tà dương còn đọng lại trên tay
Trong khoảnh khắc bỗng biến thành hư ảo
Tôi gặp em không ru bằng tiếng sáo
Không gian buồn chiều tím của Trương Chi
Cổng trường em vừa mới mọc cây si
Và như thế tim tôi treo ở đó
Em có biết hay em chẳng thèm ngó:
À mà không, em khẽ chớp hàng mi!
Và hình như em ngượng bước chân đi
Để từ đó trong tôi xuân có thật
Để từ đó tình yêu thành sức bật
Mang vào đời hương mật của mùa xuân
ĐỖ VĂN QUÍ
Trích tập thơ CƠN MƯA CHIỀU do Nhà xuất bản Văn Nghệ XB năm 2009



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét